Top thành viên

Thanh Thảo
cô gái nội tâm, thích một mình

Nguyễn Sao Mai
Better late than never

Nguyễn Thị Mơ
Trên con đường thành công không có dấu chân của kẻ lười biếng

Lương Nhung
Thanh xuân là khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng không phải ai cũng biết trân trọng. Khi nó trôi qua rồi thì mọi người lại bắt đầu tặc lưỡi nói " Nếu như...". Thật ra, điều mà mỗi chúng ta cần làm ngay lúc này, chính là việc yêu thương chính bản thân mình. Tuổi trẻ là vô giá. Đừng bán rẻ thời gian của chính mình. Bí quyết để không phải nói "Nếu như..." chính là : tắt ngay màn hình mà bạn đang đọc lúc nay, lao ra ngoài và làm điều bạn thích rồi thích điều mình sắp làm đi.

Madara
cuộc đời là cuộc phiêu lưu
Nguyễn Tâm
"Chúng ta đều là thiên thần có một chiếc cánh - chúng ta phải ôm lấy lẫn nhau để học bay."

Trịnh Lê Hiền Anh
Để trở thành duy nhất, bạn phải tạo ra điều khác biệt. _Coco Chanel_

Tạ Thị Mai Anh
17 tuổi, tôi dành phần lớn thời gian giam mình trong những suy nghĩ mông lung và ảm đạm. Tôi không xinh đẹp. Không đủ xinh đẹp để được người khác ngoái nhìn những khi bước qua. Gia đình tôi không giàu có. Cha và mẹ đều chỉ là công chức bình thường kiếm sống bằng những công việc buồn tẻ như nhiều người khác. Việc học rõ ràng không phải là năng khiếu của tôi. Tôi chật vật lê bước qua mười năm học với thành tích không đáng tự hào mà cũng chẳng cần xấu hổ. Tôi không có nhiều bạn. Những mối quan hệ bạn bè đối với tôi thật tẻ nhạt: vài câu chuyện vơ vẩn, mấy nụ cười xã giao… Nói về bản thân tôi chỉ cần 2 chữ: bình thường. Cái sự “bình thường” làm tôi chán ngấy. Thậm chí tôi còn chẳng có cả ước mơ. Tôi không biết mình muốn gì, muốn trở thành ai. Tôi không biết sự tồn tại của mình có ý nghĩa gì…