Top thành viên

Thanh Túy
Trải lòng qua câu chữ

Kilig
Hãy sống như ánh mặt trời

Sương lạnh
Chuyện tình đời tư
Nguyễn Hoàng Hữu Phước
Tương lai không phải là ước mơ, tương lai là thành quả của bản thân hiện tại

Là Nàng
Nàng, cũng không nhớ tự bao giờ và từ khi nào tôi tự gọi mình cái tên có vẻ như là cổ điển lắm, quý phái lắm, hoặc đại khái là sến súa lắm trong nhận xét của vài người bạn xung quanh. Đàng sau đó, Nàng trong sâu thẳm tâm trí tôi là một cách tự xưng mang tính rất ư là "đàn bà", có chút mong manh, nhưng cũng rất nặng trìu những nỗi suy tư, trăn trở về quá khứ, che giấu những lắng lo của hiện tại về mong đợi một chút ấm áp nào đó từ tương lai. Nàng, đi qua 30 năm cuộc đời với đủ mọi cung bậc cảm xúc, trải biết bao nỗi đau và cũng từng có được vài thứ gọi là may mắn!. Nàng biết ơn vì tạo hóa đã ban cho một trái tim đầy nhân ái, một khối óc vừa đủ lãng mạng cũng không đến nỗi mụ mị, nhưng Nàng cũng chất chứa đàng sau đôi mắt to tròn long lanh một nỗi u uất, oán hận và chán chường mỗi khi nghĩ về tuổi thơ, nghĩ về những thử thách và mất mát của cuộc đời đã mang cho Nàng. Một ngày, Nàng vẫn đang cố giẫy giụa để mong thoát khỏi hiện tại bức bách, áp lực và đầy nỗi sợ hãi, vô tình tìm thấy Blog Radio, nơi mà người ta dường như vứt bỏ mọi lo toan về thu nhập, nỗi sợ về dịch bệnh, áp lực về gia đình hay cụ thể là mặc kệ hết mấy cái công thức toán học, hóa học hay đống từ điển ngoại ngữ dày cộm ra ngoài tâm trí. Người ta gõ phím như đánh đàn, tiếng lạch cạch tựa như âm thanh du dương xoa dịu những tổn thương tận đáy lòng, nước mắt tuôn theo nhịp gõ một cách vô thức mà nghe sao thanh thản lắm! Cảm ơn một lần nữa khi vũ trụ cho tôi biết đến nơi này!