Cuộc thi viết Nợ thanh xuân một lời xin lỗi
2018-09-24 02:30
Tác giả:
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Như thế nào là thanh xuân rực rỡ?
Trong một thoáng, tôi có hâm mộ, có tiếc nuối. Nhưng rồi tôi tự hỏi: Nếu được quay lại, liệu tôi có phủ định hết mọi lựa chọn, mọi nỗ lực của chính mình để sống một kiểu thanh xuân khác?
Ba người bạn
“Phải thử mới biết mình hợp cái gì. Tớ không muốn sau này chỉ đi làm thuê, càng không muốn quay về quê trong tay trắng. Ở lại Hà Nội, phải có chỗ đứng, dù phải đánh đổi.”
Thói quen lề mề
Thói quen lề mề lâu dần sẽ hình thành nên tính ích kỉ và thiếu trách nhiệm, từ đó dẫn tới lối sống tự do thái quá, vô tổ chức, vô kỉ luật của cá nhân rong cuộc sống
Tình yêu – chất độc vị ái
Người ta thường nói, sau một lần tan vỡ, con gái sẽ biết cách từ chối tình yêu tiếp theo. Tôi không cười vì sự ngây thơ ấy, mà cười vì chính mình đã quá “già”. Đến một độ tuổi nào đó, tình yêu có cũng được, không có cũng chẳng sao. Có duyên thì gặp, không cưỡng cầu.
Hạnh phúc vẫn có mỗi ngày
Hương Lan ngồi trong xe và cánh tay bị liệt đang ra sức tập những động tác đưa lên đưa xuống, đưa qua đưa lại. Tôi chỉ nhìn thấy trên gương mặt cô ấy một sự quyết tâm và những cái bậm môi thật chặt, sao trong tôi cứ dâng lên một niềm tin là trong một ngày không xa cô ấy sẽ tìm lại được sức khỏe của chính mình.
Giọt mực của lòng tin – lớp bụi phai màu – nhưng không gục ngã
Không ai có thể trả lại những gì tôi đã mất, nhưng tôi có thể chọn cách không để nó tiếp tục làm tổn thương tôi. Tôi học cách nhìn lại quá khứ như một phần của hành trình trưởng thành - không để oán giận định nghĩa con người mình, mà để lòng trắc ẩn dẫn đường.
Vẫn muốn làm con gái của ba
Đã rất nhiều lần nó muốn hỏi ba về mẹ nhưng nó biết làm thế sẽ khơi dậy vết thương lòng nơi ba. Bởi vào tình cờ một buổi tối, nó vô tình thấy ba nó lôi một tấm hình cũ ra xem và khóc. Có lẽ, đây là lần đầu tiên nó thấy ba nó khóc nhiều đến vậy.
Yêu là cảm xúc hay cảm giác?
Cảm giác yêu là thứ khiến người ta muốn gắn bó dài lâu. Nó không quá mãnh liệt nhưng bền bỉ, không ồn ào nhưng sâu sắc. Nếu cảm xúc là cơn mưa rào đầu mùa, thì cảm giác chính là làn gió dịu nhẹ cuối thu – đủ để làm ta muốn ở lại.
Một thời tôi đã đánh mất mình
Không có tiếng nước chảy trong nhà tắm. Không có tiếng con gọi “bố ơi” giữa đêm. Không có bóng dáng nhỏ xíu của vợ tôi đang ngồi chải tóc trước quạt. Chỉ có tôi – một thân người rỗng ruột, nằm chỏng chơ trên chiếc chiếu cũ, nhìn trần nhà tối om.













