Mời viết bài cho tuyển tập "Viết cho người tôi yêu"
2015-09-30 10:05
Tác giả:
Chặng đường ta đã đi luôn có sự đồng hành của những người ta yêu thương. Trong tim mỗi người luôn có một vị trí dành cho một người mà ta yêu thương nhất.
Người tôi yêu là người đã cùng trải qua bao giông gió cùng tôi.
Người tôi yêu là người luôn ở bên mỗi khi tôi mệt mỏi, yếu lòng. Đời nhiều giông bão, chỉ có những phút giây được người ôm vào lòng, tôi mới tìm thấy bình yên.
Người tôi yêu đã cho tôi những bài học quý giá mà suốt cả cuộc đời tôi chẳng thể nào quên.
Tôi yêu người bởi vì những tiếng cười và cả những giọt nước mắt của người luôn theo tôi trên suốt chặng đường dài.
Tôi yêu người bởi vì không ai có thể thay thế được người trong trái tim tôi.
Hôm nay, tôi muốn gác lại những công việc bộn bề để dành thời gian viết về người tôi yêu. Tôi hy vọng rằng bài viết của mình, sẽ được chọn in trong tuyển tập tiếp theo của Blog Radio để tôi có cơ hội dành tặng người món quà nhỏ bé, giản dị nhưng chân thành vô cùng.
Tiếp nối thành công của những tuyển tập trước như “Hãy yêu khi còn có thể”, “Tớ từng thích cậu như thế đấy”, “Mở lòng và yêu đi”,…blogradio.vn xin mời các bạn cùng tham gia viết bài cho tuyển tập tiếp theo “Viết cho người tôi yêu”.
Cuốn sách với những câu chuyện, những dòng chia sẻ đầy cảm xúc về người mà bạn yêu thương. Yêu thương không phải bao giờ cũng có thể nói thành lời, vậy thì hãy để Blog Radio chuyển hộ bạn lời yêu thương ấy thông qua cuốn sách “Viết cho người tôi yêu”, dự kiến phát hành vào đầu năm 2016.

Bạn vui lòng bớt chút thời gian đọc thể lệ như sau:
1. Thời gian nhận bài
- Thời gian nhận bài: từ 01/10/2015 – 31/12/2015
- Thời gian kết thúc đăng bài trên website: 20/01/2016 (dự kiến)
- Thời gian công bố những tác giả có bài viết được chọn: 2/2016 (dự kiến)
- Thời gian phát hành sách: quý 1 - 2016 (dự kiến)
2. Địa chỉ nhận bài
- Email: blogradio@dalink.vn, tiêu đề email ghi rõ: “Tôi yêu_Tên tác phẩm_Tên tác giả”.
VD: “Tôi yêu_Yêu thương trong trái tim tôi_Hằng Nga”.
- Chi tiết liên hệ: 04.37725502 – số máy lẻ 128
3. Yêu cầu
- Mỗi tác giả gửi không quá 05 bài viết.
- Thể loại: truyện ngắn và tản văn.
+ Truyện ngắn: không quá 4000 từ.
+ Tản văn: không quá 2000 từ.
- Trong bài viết ghi rõ: bài viết tham dự tuyển tập "Người tôi yêu nhất", họ tên (hoặc bút danh) người viết, email, số điện thoại, link Facebook cá nhân (nếu có).
- Bài dự thi có định dạng Word 97 – 2003 (*.doc) hoặc paste trực tiếp nội dung vào phần thân email.
- Bài viết không mắc lỗi chính tả, lỗi ngữ pháp, lỗi đánh máy.
- Khuyến khích gửi sáng tác mới, chưa từng xuất hiện trên bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng nào.
- Không chấp nhận những bài viết đã đăng báo, in sách, đăng trên website khác, đã hoặc đang tham gia cuộc thi viết khác.
- Không khuyến khích các bạn đồng gửi bài dự thi đến các cơ quan báo chí, truyền thông khác.
- Tác giả chịu trách nhiệm về bản quyền bài viết. Blog Radio không chịu bất cứ trách nhiệm nào nếu như xảy ra tranh chấp, khiếu nại bản quyền.
- Những bài viết vi phạm quy định, khi bị phát hiện sẽ bị loại.
- BBT sẽ đăng bài dự thi lên website blogradio.vn, xuất bản ra chuyên mục phù hợp và đồng xuất bản ra box Cuộc thi viết. Những bài viết hay nhất sẽ được chọn chuyển thể thành Blog Radio và những chuyên mục phát thanh khác.
- BBT có quyền thay đổi tiêu đề, biên tập cho phù hợp với tiêu chí của trang.
4. Quyền lợi của tác giả
- Những tác giả có bài viết được chọn in sách sẽ có nhuận bút, sách biếu và được giới thiệu bản thân trên website blogradio.vn.
5. Tiêu chí tuyển chọn in sách
- Bài viết do BBT lựa chọn.
- Ưu tiên những bài viết nhận được nhiều sự đồng cảm của độc giả, thể hiện qua số lượt thích, chia sẻ và bình luận trên mạng xã hội.

Khuyến khích các bạn like và share lên các mạng xã hội bằng plug-in xã hội ở đầu và cuối mỗi bài đăng

Khuyến khích các bạn comment bằng plug-in Facebook ở chân trang
- blogradio.vn trân trọng thông báo
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
“Yêu anh, có lẽ là sự hối hận nhất của em”
Ngày Vy khoác lên mình chiếc váy cưới trắng, cô đã tin rằng mình là người may mắn nhất thế gian. Hải nắm chặt tay cô, ánh mắt tràn đầy tự hào. Bạn bè, người thân đều ngưỡng mộ: “Tình yêu thanh xuân của tụi nó thật đẹp, cuối cùng cũng có cái kết viên mãn.”
Những đóa hoa bay
Những bông hoa đủ màu sắc nhẹ nhàng thanh thoát, mà tôi cứ hết cầm bông này lại cầm bông kia, không thể biết được bông nào đẹp hơn, rồi tha hồ ngắm những bức tranh nữa.
Tôi yêu tổ quốc tôi
Tôi yêu tổ quốc tôi còn vì bản sắc, giá trị văn hóa đã tồn tại qua hàng nghìn năm Bắc thuộc và hàng trăm năm đô hộ của thực dân, đế quốc. Những giá trị văn hóa ấy vẫn còn tồn tại trong tiềm thức của người dân Việt Nam.
Tháng mười một có mùi hương của người
Những dòng tin nhắn nối tiếp không dứt, những câu chuyện nhỏ vu vơ cứ thế đan xen, dần dần biến tình bạn thành một thứ cảm xúc mơ hồ, vừa kỳ lạ vừa ngọt ngào. Linh thừa nhận thích tôi và muốn theo đuổi, còn tôi lúc đầu né tránh, tỏ ra không quan tâm, nhưng từ sâu thẳm, tôi lại không muốn em rời đi.
Em đã thay tên
Rồi mỗi lúc đêm về tôi nằm yên bên mớ sách vở ngó chăm chăm lên trần nhà và đôi mắt long lanh sắc sảo dưới cánh mày nhọn hiện lên trong tâm trí làm tim tôi xao xuyến, đôi môi nàng cười làm ánh mắt tôi say. Và mới đó mà đã sáu năm rồi.
Một thoáng thu quê
Năm tháng như làn khói sương, dặt dìu tiếng võng. Tóc cha mẹ nay đã bạc trắng đầu vì sương gió, năm tháng cơ cực, vất vả, toan lo, hy sinh cho các con. Bà nay đã về với tổ tiên. Ở cõi Bồng lai chắc bà cũng đang dõi theo con cháu. Bà chẳng thể về nhưng trong sâu thẳm tâm con bà vẫn luôn hiện hữu, mãi theo con đến suốt cuộc đời.
Chìa khóa để không trở thành 'người lạ với chính mình'
Nhiều người trong chúng ta từng trải qua cảm giác bối rối: “Tại sao mình lại hành xử như vậy?”, “Vì sao mình lặp lại những sai lầm cũ?”, hoặc “Mình thực sự là ai giữa bao vai trò xã hội này?”. Câu trả lời không nằm ở bên ngoài, mà ở trong một khái niệm tâm lý học đầy sức nặng: Insight - nội quan.
Nỗi sợ tuổi 30
Tôi dễ nổi nóng với những cuộc điện thoại hỏi thăm từ người nhà. Từ một cô nàng vui vẻ, luôn tươi cười hào hứng tôi dần trở nên trầm tĩnh, sống lầm lũi như một chiếc bóng. Tôi đã đánh mất bản thân mình và không còn kỳ vọng gì trong cuộc sống.
Chuyện của cô, chuyện của anh, chuyện của ba người
Tình yêu không phải là phép màu, nhưng đôi khi, nó có thể là chiếc cầu nối giữa quá khứ và tương lai. Quá khứ không thể thay đổi, nhưng họ vẫn có thể viết lại tương lai – cho nhau và cho đứa con đã ra đi.
Ký ức về mẹ
Con từng nghĩ, mẹ luôn mạnh mẽ, kiên nhẫn, nên không sao cả khi con về trễ, khi con im lặng, khi con không gọi. Nhưng mẹ cũng là người – cũng cô đơn, cũng buồn, cũng mong được ai đó hỏi han.


